Sunday, August 30, 2009

Cô gái bán nửa thân xác

Cô gái bán nửa thân xác


Những ngón tay điêu luyện, tinh quái của người khách lướt nhè nhẹ lần vào, lần vào dưới lớp áo pull nữ mõng manh, xoa xoa lớp da bụng mịn màng, lấn dần lên, rồi bật tung nắp áo ngực che đậy bộ ngực tròn trịa, nõn nà, bàn tay nhám nhúa đó lướt qua lướt lại nhiều lần trên đôi bồng đảo màu trắng dịu, mềm mại, mát rượi, bàn tay tiếp tục xoa tròn, bò trườn, đung đẩy, đè nén khiến núi đôi căng cứng hết mức, rồi khuôn mặt của người khách như điên dại hẳn áp hẳn vào hai hạt đỉnh hồng, cả mắt, mũi, miệng, phả nóng hơi bia nóng làm ướt át hết vùng ngực của cô gái! Các giác quan của người khách dường như được huy động! Như người ông đói vợ ! Như con đực động cỡn, khát tình ! Cô ả chịu đựng, vẻ buông xuôi, ngã tựa hẳn vào lòng của người khách, như phó mặc cho số phận đen đủi, nhưng mắt lại lim dim với hơi thở gấp, nặng, trộn lẫn cùng chuỗi âm thanh phát ra nghe ư ử, nhỏ nhỏ, ngắt quãng, cô gái chìm đắm trong giây phút thụ hưởng với cái cảm giác lâng lâng, thích thích, sương sướng l Bàn tay của người khách khéo léo, nâng niu, vuốt ve, mân mê, mơn trớn chuyễn hướng lần xuống, lần xuống, rồi sâu hơn nữa, lướt nhẹ qua eo, vùng bụng, rốn. Cô ả vẫn chìm đắm, mênh man, thụ hưởng, bổng bàn bay đột ngột vượt nhanh qua giới tuyến, luồn qua lớp quần jean dày, luồn qua lớp lụa mõng. Người khách trườn bừa mơn man, cần mẫn trên vùng chồi non mơn mỡn, rồi trợt chuồi xuống, ngấp nghé, đu đưa bên bờ vực, run run một nhịp điệu: ướt át mà quyến rũ và nhầy nhụa bởi mùi vị đàn bà !
Mùi hương nước hoa đậm đặc của gái làng chơi còn thỏang hương đồng nội. Tiếng rên học nghề vẫn chưa che lấp hết cảm xúc giới tính, khát vọng yêu của tuổi đôi mươi. Họ, không phải chỉ một, mà là cả hai người: nam và nữ, quyện chặt lấy nhau thành một, đi tìm cái cảm giác đê mê, khóai lạc! Bổng cô gái yếu ớt từ chối nhục cảm, cố chặn bàn tay người khách lại :
- Đừng anh ! Dừng lại đi anh! Đừng…! Đừng…! Đừng… thầy, em hết chịu nỗi ! Em muốn chỗ đó dành cho người em yêu !
Người khách như đụng phải lửa, rút tay lại, rồi như nghĩ ngợi một điều gì đó, tự khui bia rót ra ly uống, đốt thuốc rít liên tục, bia nốc ừng ực một mình, không buồn cụng ly lách cách với những cặp khác trong phòng như lúc mới vào. Tiếng nhạc vẫn xập xình, , hình ảnh karaoke trên màn hình nhảy múa, rối tung, nghiêng ngã bởi vài ngọn đèn mờ ảo, lúc tối lúc sáng! Mọi đạo lý hình như đảo lộn hết trong cuộc sống nghiệt ngã này !
- Em đã nhận ra thầy ngay từ đầu…. Không ngồi với thầy thì cũng ngồi với người khác, để có tiền boa mà sống! Tiếp viên ở đây không có lương, chỉ có tiền boa, được tiền boa qua đổi chác, mua bán sòng phẳng. Đời em sao mà lắm lúc chán ngắt, tẻ nhạt, buồn nôn, nhưng cũng có vài lúc thấy hưng phấn, thích thích. Cái thích sinh lý của tuổi đôi mươi sung mãn, bị đòi hỏi, cần phát triển, đột phát !
- Tôi xuống địa phương này đã gần hai tuần dạy lớp tại chức cho cán bộ, đây là những ngày cuối, người ta dẫn tôi đi chiêu đãi…. Trước em học lớp nào của tôi vậy ?
Cô ả trong tư thế vẫn ôm người khách nói với vẻ chua chát: thầy cần gì phải đính chính hay hỏi này hỏi nọ ! Những người có tiền, có chức có quyền, đức cao trọng vọng trong xã hội trốn vợ, trốn con cũng thường đến đây! Họ có nhu cầu ôm, họ bảo là tìm thư giản sau giờ làm việc, họ coi đây là hiện tượng bình thường trong một xã hội đang phát triển, nhưng người mà nghiêm túc, đạo đức như thầy …. thì em hơi bất ngờ!
- Tôi cũng là con người, cũng có những thèm muốn đời thường, nhục cảm… Nếu không thì sao là con người!
- Em biết. Em có nói gì đâu !
- Cô gái tiếp tục đốp chát:
-Thầy không xào, nắn thì thằng khác cũng xào nắn, cũng vậy thôi ! Em bán, chúng mua. Có điều trước kia lúc học lớp 11 bọn con gái tụi em rất quí mến , ngưỡng mộ thầy Vì thầy, vui tính, hòa nhã, giảng bài thuyết phục…., nhưng sau này ra đời em mới biết những điều trong sách vở thì chỉ ở trong sách vở ! Thầy biết không, thầy đã từng dạy em điều hay lẽ phải, những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Dạy thơ văn, rồi Nàng Kiều trong áng thơ bất hủ của Nguyễn Du, Nàng Kiều ấy ám ảnh em. Mà cũng lạ thiệt, áng thơ Nôm được khen hay số một của VN lại viết về một con điếm! Một con điếm Tàu hóa thân Việt Nam! Đó là điềm xấu cho số phận những cô gái VN như tụi em. Thầy biết không.... !
- Tôi muốn mời em đi ăn đêm.
- Trong giờ làm không đi được đâu thầy! Phải sau 12 giờ đêm vắng hết khách mới được về, lúc đó tiếp viên muốn làm gì thì làm !
- Em không đi với khách bao giờ à ?
- Thầy hỏi gì!? Đi chơi với khách hay là đi khách !
- Đi khách?
- Cũng có lúc, khi cần tiền! Đời em còn gì nữa đâu, nhất là từ khi em bán cái quí nhất của mình cho một ông quan đầu tỉnh với giá 500 đô, em thật sự chỉ cầm được 4 triệu, về đến nhà thì mẹ em đã mất vì không đủ tiền để kịp chuyễn lên bệnh viện thành phố. Nhưng giờ thì không, em giữ nửa phần còn lại của mình cho người em yêu!
- Em đã làm nghề này được gần một năm ở cái thành phố nhỏ miền biển này. Em đã bỏ quê, bỏ dòng sông êm đềm, bỏ kênh rạch hiền hòa ra đi. Con gái quê em bỏ quê lên tỉnh nhiều lắm, rồi mỗi đứa một cuộc đời. Ba má em làm ruộng lam lũ suốt đời, ra đồng từ lúc trời còn mịt tối, hết ngày, về nhà cũng trời mịt tối. Nhưng rồi cũng vẫn nghèo đói, bệnh đau! Gia đinh vẫn cố cho em đi học, nhưng tiền đóng mỗi năm một cao hơn , rồi cái ăn, cái mặc, những nhu cầu mới ở tuổi mới lớn. Cuộc sống ở nông thôn sao mù mịt, đen đủi quá ! Bọn em muốn có cuộc sống tốt đẹp hơn. Một số bạn ở cùng xóm em đã tìm đến các công ty môi giới ở Sài Gòn, rồi có chồng Hàn Quốc, Đài Loan! Có đứa cũng giúp được cha được mẹ làm lại cái nhà, hạnh phúc, nhưng đứa khác thì không, khổ đau ! Em thì đến cái thành phố nhỏ này . Lúc đầu thì bưng bê ở quán cà phê, nhưng lương ít lắm, không đủ trả tiền thuê nhà và những chi tiêu khác. Rồi “ ôm “ trở thành phong trào. Quán cà phê em làm cũng thành quán cà phê ôm, ghế bố ôm ! Em xin làm tiếp viên quán bia, bia ôm. Chừng nào xuống sắc quá thì sẽ chuyễn qua quán rượu ôm, ở gần đây cũng vài cái, lọai quán này dành cho dân xích lô, ba gác…. Vài nhúm người nam nữ ngồi túm tụm lại, đĩa cóc ổi, chai rượu đế xoay vòng với bài vọng cổ buồn. Lúc đó chắc cũng là lúc tàn tạ của cuộc đời!
- Cho cái phiếu tính tiền, đi về. Cho mỗi em 50.000đ …. Anh chủ xị của nhóm nói thế.
- Người thầy len lén lấy ra mấy tờ giấy bạc xanh xanh vò vò trong tay nhét thêm vào tay cô gái. Chắc đó là tiền người ta trả công cho đợt dạy học hai tuần và người thầy muốn trả lại riêng cho cô gái. Không biết là do thương cảm cho số phận cô học trò nghèo ngày nào, hay là trả cho cô gái trẻ xinh đẹp bán nửa thân xác của mình ở chốn mua vui này. Và cô gái tiếp nhận những tờ giấy bạc ấy một cách tự nhiên, cái cần cho cơm áo hàng ngày của mình!
- Thầy muốn nghe em kể tiếp thì ra Quán cơm Âm phủ sau 12 giờ đêm. Ra khỏi quán, tới ngã tư, kêu xe ôm, trả 5000 đồng, họ sẽ chở, xe ôm nào cũng biết. Đó là cái quán ăn bán cho khách đi làm đêm, những người được coi là cặn bã của xã hội, những con ma đêm ! Đêm khác cũng được, sau 12 giờ đêm nếu thầy vẫn chưa về thành phố. Em và bạn trai em sẽ mời thầy ăn đêm ở đó ….!? Bồ của em, à chồng của em, trước cũng ở nông thôn, hiền khô, cục mịch, giờ chạy xe ôm, thì hơi dữ, như một con thú hoang bị thương tật…. , anh ấy bảo vệ em. Bởi vậy em chỉ bán nửa thân xác của mình, còn một nửa em hứa giữ lại cho anh ấy. Em thương anh ấy lắm, nhưng em không còn được quyền đòi ai đó yêu thương lại mình !
- Nhưng nói trước, thầy mà léng phéng, anh ấy ghen, dám chém thầy lắm đấy.
Ông thầy giáo lọang chọang bước ra cửa, xiêu xiêu vẹo vẹo, ngã ngã nghiêng nghiêng như cuộc đời dạy học ngã nghiêng của mình vậy…. !
( Có hứng sẽ viết tiếp_ Quán cơm Âm phủ ! Hi hi ! )

Friday, August 21, 2009

Emerging Markets “Bubble” Tested as Chinese Stocks Crack

Emerging Markets “Bubble” Tested
as Chinese Stocks Crack

Dear A-Letter Reader,

At least from my home here in Montreal, the emerging markets

“bubble” appears to be pricked.

Though it’s still too early to tell if this big rally off the October

lows is finally over for emerging markets, investors are glued to

the price action in Shanghai this summer for clues if this is a

correction or the “beginning of the end” for the asset class.
Leader of the Pack or the Biggest Bubble?

Over the last ten years no other global sector has outpaced the

MSCI Emerging Markets Index. In fact, major market stocks

have been a losing bet since 1996.

Indeed, advanced economy markets as defined by the MSCI

World Index and the MSCI EAFE Index (excluding USA) have

declined an average annualized 1.67% and 0.43%, respectively,

since 1999.

The MSCI Emerging Markets Index, however, is up 7.66% per

annum over the last ten years. The BRICS or Brazil, Russia,

India and China have rallied 12.82% per year since 1999.

Emerging Market Bulls Hold their Breath as Xinhua dips into

Bear Mode

Stocks in Shanghai have now declined 20% from their highs this

summer – defined as a bear market.

I don’t read too much into the “20% bear market or bull market

rule,” but it’s symbolic of the long awaited decline since Chinese

stocks hit a low last October. Shanghai equities are up 52% in

2009 and have surged a cumulative 128% since last fall.
Is Chinese Growth Solid?

The Chinese economy continues to grow this year mainly

because of massive government spending and reckless bank

credit growth.

The “easy money” has been flooding into domestic stocks and

real estate. Meanwhile, the Chinese central bank recently

warned about excessive credit.

I seriously doubt the Chinese growth miracle this year because I

can’t imagine where exports are going when more than 50% of

their sales head to the U.S. and Europe – both in savings mode.

Also, contrary to all the hoopla about renewed Chinese

commodities consumption, oil imports fell 2.9% the first six

months of 2009. This contradicts the recovery story already

incorrectly baked into stock prices everywhere since March.
China Leading the World’s Stock Markets (Or Not?)

Over the last three years we’ve seen a gradual shift in market

sentiment…investors are now riding the stock market cycle

based on the primary trends in Chinese equities at the expense

of New York. That kind of thing was unheard of five or ten years

ago.

There’s no arguing that China is a major force in global trade

and her voracious appetite for raw materials primes her massive

manufacturing engine.

Yet I find it pretty scary that we’ve grown increasingly reliant on

trends in China, which is still a Communist country masked by

distorted economic data. After all, the Chinese fudge their books

just like everyone else.

I can’t say with any certainty if this is the big correction we’ve

all been expecting. Major averages have not violated support

levels yet. Stocks worldwide also declined about 9% off their

highs from mid-June until mid-July before violently reversing.

The same might happen now. Watch China for clues for market

direction.

Sincerely,

Eric Roseman, Investment Director of The Sovereign Society

Editor’s Note: For much of the past 50 years, Chinese investors

were forbidden to own gold. That’s not the case anymore.

According to National Geographic Magazine, they are now

hoarding gold – and buying jewelry at a faster pace than the

United States. As a result, miners are getting fabulously wealthy.

But one gold stock in particular is poised to rise most.

(Incredibly, it’s still trading for $3 a share.) To hear about it –

and find out why our X5 Indicator is screaming “buy it now,”

click here.

Internal Sponsor

"This Tells Me EXACTLY When Gold Stocks Will Rise..."

A team of financial analysts recently unearthed an obscure gold

indicator that could benefit millions of U.S. investors.

This "X5 Indicator" has predicted huge bull moves in one area of

the gold market with 88% accuracy... for the last 29 years

In fact, we're convinced it could help you earn up to 2,360%

after gold prices rise.

Eric Roseman calls it: "...the best buy signal I've ever seen. It

tells me exactly when gold stocks will rise - weeks or months in

advance."

Click here for details.

Editor's Corner:
Arabs Now Fund the War on Terror
The Grim Reality of the Treasury Markets…

Ashish Advani
Editor of Exotic FX Alert

The June Net TIC (Treasury International Capital System) Data

came out this week…and I’ve got to be honest; I trembled in

fear when I peeled the data onion. Let me tell you why...

First, the total holdings of US Treasuries and Long Term Notes

by China fell by $25.1 billion. Our largest buyer of debt has not

only reduced the quantity of debt owned, but also reduced the

maturities from longer term holdings to shorter term (2, 3, and

5Yr) holdings.

But the total flow of Treasuries hasn’t slowed that much. So if

China isn’t buying…then who is?

Further peeling the onion reveals that the largest purchaser of

US Treasuries and Debt was (drum roll please.........) the United

Kingdom (UK).

Wait, WHAT???

If anyone’s having a worse time…if anyone’s prospects are more

grim and debt overhang more ominous than the US, it’s the UK.

I mean, they’re still mired deeply in recession, negative growth,

huge job losses, Housing bubble continuing to burst - And what

do they do? They increase their purchase of US Treasuries? That

just doesn’t add up…

So here’s the secret behind the conundrum – the UK (Bank of

England) isn’t actually buying all those Treasuries.

You see, when the US government parses the data on our side

of the pond, we lump all US Treasury purchases from any UK

source (Private citizens, local banks, foreigners with accounts in

the UK, etc.) into one convenient bucket.

Traditionally (And I know this from personal experience) the

Arabs and the Russians bank extensively and frequently with

institutions in London. Don't ask me why! They’ve done it for at

least the last half-century. London is their favorite banking

center.

And with Oil prices hovering around the $70 mark, there is

surplus cash being generated in the Arab and Russian world

again. And they need to park their cash surplus somewhere.

Hence the Arabs and Russians are investing in US Treasuries via

London. And to the untrained eye, the data appears to indicate

that the UK is buying US Treasuries.

Now the problem I have with this is two fold:

The first is that neither Russia nor the Arabs like the US. Neither

the Cold War nor the War on Terror (which many Arabs view as

the War on Muslims) will be easily forgotten. And if the

argument of dependence on foreign oil holds true, we are

becoming more reliant on the Arabs/Russians.

This Arab/Russian source of funding adds another layer of

complexity to the Federal Government’s ever widening deficit

problem…

Can you imagine what smoky back room deals will have to be

worked out…which aspects of the war on terrorists not pursued

– just to keep the money flowing and the deficits funded? For

example, hard decisions such as the use of drones to bomb

terrorist locations in Pakistan without Pakistan's permission…

these kinds of decisions might have to be reviewed.

Of course this is all hypothetical, but just in the last few months,

we’ve seen the kind of clout that China’s been able to exercise

thanks to their donations to the US government.

Secondly, and most importantly, the Oil prices have to stay at

the $70 mark or higher for this source of funding to continue. If

Oil prices fall, then this source of Treasury funding could very

well dry up. If Oil prices rise, the money flows and the deficit

gets funded.

But herein lies the conundrum I see –

If the Oil prices drop, we lose funding of the deficits. If Oil

prices rise or stay high, they’ll impede any growth efforts. And

in the midst of all this, if the Dollar continues to fall, we’ll see Oil

prices rise even further. And the dollar is destined to fall due to

the unending deficit spending that we have under the current

path.

In its effort to “creatively” solve the banking crisis and its

economic fallout, the US government has painted itself into an

even smaller corner…with its success based on even more

contingencies, dilemmas, conundrums and even more satisfied

creditors than ever before.

In retrospect, it might not be a bad time to consider diversifying

into foreign currencies…

Internal Sponsor

Could Such A ‘PLACE’ Really Exist?

Where traders have the ability to make annual salaries in just

days – not weeks, months or years? Where “get rich quick” is a

STRATEGY, not a scheme?

A ‘PLACE’ where Harvard and MIT science mixes, interacts, and

fluently becomes one with greed and envy – transforming the

most volatile and profitable market in the world, onto an

undersized pasture – ideal for “Big Game Hunting”?

Could such a paradise exist?

Thursday, August 6, 2009

Quyền Lực

“...Câu chuyện bắt đầu từ tháng Chạp năm 1969. Xứ đạo Ðông Yên lúc đó có khoảng 1.500 giáo dân với một linh mục duy nhất là Cha Vũ Ðình Giáo. Số là Ủy ban Nhân dân tỉnh Hà Tĩnh, cũng như nhiều nơi khác, thường mời Cha Giáo cũng như mọi linh mục khác trong giáo phận đi họp hội nghị Mặt trận để nghe thuyết trình về chính sách này đường lối nọ của Ðảng, của chính quyền. Ủy ban mời tới hai lần đều bị Ngài từ chối. Cho là Ngài có thái độ chống đối, lần thứ ba chính quyền Cộng sản không mời nữa nhưng tống giấy triệu tập Ngài lên ty công an tỉnh. Ðược tin này, giáo dân Ðông Yên nhất quyết không để cho Ngài đi vì họ có lý để nghĩ rằng một khi Ngài ra ngoài ty công an, Ngài sẽ bị nhốt hoặc bắt đi luôn. Giáo dân không muốn xứ đạo của mình không có linh mục. Thế là giáo dân tụ tập xung quanh nhà xứ, canh giữ không cho chính quyền vào đưa Ngài đi.

Thấy giáo dân tỏ ra quá đồng lòng và kiên quyết... chính quyền đã huy động cả một lực lượng trên 3.000 gồm công an cũng như cán bộ của nhiều cơ quan ban ngành khác từ xã, huyện, đến tỉnh... Ngoài ra còn có cả một sư đoàn của quân đội cộng sản chực sẵn ngoài bờ biển để tiếp ứng khi cần. Trong tháng đầu 3.000 nhân viên chính quyền chủ yếu dùng lời lẽ hoặc thuyết phục hoặc đe doạ giáo dân. Nhưng giáo dân vẫn một mực không chịu mở vòng vây cho chính quyền vào đưa Cha Giáo đi... Từ tháng thứ hai trở đi, lực lượng của chính quyền chủ yếu mỗi ngày hai lần dùng sức mạnh xô đẩy, lôi kéo hòng phá vòng đai bảo vệ của giáo dân để xông vào nhà xứ... Có lần ở một khâu của vòng vây sao đó khiến một viên đặc công xoay xở lọt qua được. Xông thẳng ngay tới cửa trước nhà xứ, anh ta dùng sức mạnh đập bể kính cửa hòng mở khóa vào nhà. Nhưng không hiểu sao các mảnh kính bể tự nhiên bắn ngược trở lại, cắm phập vào người anh ta, khiến anh ta ngã xuống chết ngay tại chỗ! Một số đồng đội của anh ta vừa mới len vào sau, thấy vậy liền xông đến lôi xác anh ta chạy đi... Cứ thế kéo dài suốt ba tháng...

Tháng 03-1970 Trung ương Ðảng Cộng sản có lệnh xuống phải bí mật dùng hỏa lực tiêu diệt hết người Công giáo Ðông Yên, xóa sổ họ đạo này hoàn toàn, rồi dàn cảnh đổ tội là do Mỹ pháo kích hay thả bom. Trung ương giao cho quân đội và công an phối hợp với nhau mà thi hành mệnh lệnh. Về phía quân đội người đứng đầu chịu trách nhiệm thi hành là đại tá Vũ Duy Hán, người Ðô Lương, về phía công an là viên trưởng phòng phản gián của ty công an Hà Tĩnh. Phe chính quyền tập trung đủ thứ hỏa lực từ các tiểu đội trung cao, đại cao, tên lửa, cho đến các khẩu pháo cao xạ được bí mật vận chuyển đến và bố trí trên các đồi trọc xung quanh Ðông Yên... Vào đêm mà chính quyền đã quyết định ra tay, khi lệnh khai hỏa ban ra, thì tự nhiên súng lại không nổ được. Ðiều kỳ diệu này không thể giải thích được trừ phi đó là phép lạ từ Trời cao. Phe chính quyền cũng khá ngạc nhiên nhưng vẫn cố nghĩ là do sự trục trặc kỹ thuật nào đó. Sau khi rà xét lại súng ống và phối hợp tập dượt cẩn thận hơn, đúng một tuần sau, vào khoảng 2g sáng, lệnh khai hỏa lại được ban ra. Nhưng vẫn y như lần trước, không hiểu sao súng cũng không nổ. Trước sự kiện kỳ lạ xảy ra tới hai lần này, ngay cả đại tá Hán cũng phải run sợ nhận rằng rõ ràng có bàn tay vô hình nào đó nhưng hết sức linh thiêng, đầy quyền phép can thiệp... ông ta liền lập tức đào ngũ... Chính quyền cộng sản khi được báo cáo sự kiện kỳ lạ này cũng không dám cưỡng ép nhân viên mình tiếp tục thi hành kế hoạch thủ tiêu Ðông Yên nên ra lệnh rút lui...”

Trích từ bài thư cho con của Giáo Già Trong trang Đối thoại.com